“Trồng cây con lại nhớ Người
Rừng bao nhiêu lá vợi vời nghĩa Cha
Sông dài biển rộng bao la
Chưa tày công đức Hải Hà Bác trao
Tháng năm mảnh đất tự hào
Sinh vầng Quang Điển ánh sao sáng ngời
Bôn ba vất vả xứ Người
Mong đồng bào được cuộc đời ấm no
Nước nhà độc lập – tự do
Nhớ Người dặn dò trước lúc đi xa
Lời di nguyện ấy của Cha
Đảng phải coi là: “Ví tự con ngươi…”
Miền Nam chưa được đón Người
Công lao biển trời mãi mãi khắc ghi
Tên Người rọi áng sử thi
Rừng bao nhiêu lá nghĩa nghì bấy nhiêu
Thúy Hằng