Thành phố Thủ Đức – cây lành trái ngọt
Nơi chắt chiu từng giọt sữa ban đầu
Nơi Mẹ ru câu nhân nghĩa thanh tao
Còn vang mãi vào ngàn năm trang sử
Bao trận đánh đuổi quân thù hung dữ Giữ bình yên trên đất Mẹ kiên cường Giữ dòng sông dòng êm ả thân thương Câu vọng cổ ngân dài nghe ngọt lịm
Lòng như đò neo tình bờ vĩnh viễn
Chuyện mưu sinh dẫu khốn khó chòng chành Ta vẫn tin qua khúc ngoặc mỏng manh
Thành phố Thủ Đức đất hiền hòa như cũ
Những quán hàng từng im lìm như ngủ Nay trở về nhộn nhịp đón bình minh
Hẻm giăng dây giãn cách ngộp – lặng thinh Nay nhộn nhịp… vui bước chân trở lại
Đây đất Mẹ giữ câu hò trẻ mãi
Trái tim son tình nghĩa vẫn nồng nàn
Bếp không đồng ngọn lửa đỏ reo vang
Đêm thức trắng nghe hồn vui hớn hở
Thành phố Thủ Đức – nơi hẹn hò duyên nợ Trước hay sau – ta vẫn chọn nơi này
Đại dịch qua nới giãn cách gần – xa
Ban mai sạch… trong lành xanh lá phổi.
Dương Xuân Chánh