Quê hương ơi – nghĩa tình sâu lắng đọng
Dẫu xa quê vẫn trong vắt tình thơ
Mãi không quên những cảm xúc vô bờ
Tuổi ấu thơ dại khờ thời non trẻ
Và nhớ mãi lúc khi tôi còn bé
Được vỗ về lời sông nước miên man
Nhớ đường quê tràn ngập ánh nắng vàng
Đêm trăng sáng chơi trốn tìm thỏa thích…
Chúng tôi xa quê – đứa thì đi lính
Người lính Bác Hồ bảo vệ non sông
Đứa ở quê hương vun xới ruộng đồng
Đứa vào đại học muôn đường trăm hướng…
Hậu phương đảm đang – chiến trường đánh giặc
Cùng hẹn nhau – sau này ngày chiến thắng
Ta về bên nhau xây dựng quê hương
Ta cùng nhau thăm lại những ngôi trường
Thăm Thầy Cô đã cho ta con chữ
Rèn cho ta nét viết học đánh vần
Dạy chúng ta – Lễ – Nghĩa – Trí – Tín – Nhân
Tình bao la công dưỡng dục sinh thành
Luôn nung nấu trong lòng da diết nhớ…
Đêm ngày mong vui trở lại quê hương
Ơn Đất Trời – ơn Cha Mẹ yêu thương
Người nâng bước dõi đường con rong ruổi
Chăm tình con luôn tươi mới tinh khôi
Mang nặng duyên quê ghi đời muôn thuở
Để bây giờ nỗi nhớ mãi linh thiêng.
Hòa Bình