Mai về Thủ Đức em ơi!
Nhà cao san sát chọc trời ghẹo mây
Phố như mười sáu trăng đầy
Con sông ôm cả tháng ngày gian truân
Môi Thủ Đức nở nụ mừng
Giữa thành phố trẻ tưng bừng nắng reo
Em về tôi cũng đi theo
Bến em tôi sẽ thả neo thuyền mình
Uống đôi giọt nắng bình minh
Nghe Kim Cương đảo tự tình hoàng hôn
Khách du nghe thấm tận hồn
Câu thơ Thủ Đức bồn chồn lòng ai
Công trình kiến thiết ngày mai
Có em – tôi góp đôi vai xuân thì
Về đi em hãy về đi
Trái tim đồng nhịp khó gì chẳng qua
Về đi em như về nhà
Có trong Thủ Đức vận ta bắt đầu.
Xuân Trường